Văn án:
"Cởi xuống, nằm trên đó!"
Trong khoảnh khắc, hắn không còn ôn nhu, đáy mắt cười yếu ớt đều là lạnh lùng xa cách, "Nữ nhân, yêu tôi, chỉ có thể nói rõ cô chơi không nổi!"
Cô cười, cười mình thật đáng buồn rơi vào bẫy rập hắn bày ra, lưng đeo tội làm gái cả đời cũng rửa không sạch, thậm chí tự tay bóp chết xương thịt trong bụng.
Văn án:
"Cô, không bằng kỹ nữ!"
Hôn kịch liệt không có bất kỳ nhiệt độ, ở trong chơi và đoạt của hắn, cô không biết làm sao kéo dài, cuối cùng mình chẳng qua là đồ chơi trong lòng bàn tay của hắn.
"Cô tự do! Tôi muốn kết hôn!"
"Cám ơn!"
Cô mỉm cười xoay người, không câu chấp ném đi đơn báo cáo đã có thai trong tay.
"Ba, con và người bạn nhó đó là sanh đôi sao? Giáo viên nói chúng con giống như cha."
Nụ cười của hắn đông lại, ai là con của mình? Ai là mẹ của đứa bé?